TỘI NHÂN
CÓ VUI LÒNG
ĐỨNG DẬY HAY KHÔNG?
Giôna 4
CÓ VUI LÒNG
ĐỨNG DẬY HAY KHÔNG?
Giôna 4
Bạn không thể làm vui lòng một số người.
Chúng ta ưa thích những kết cuộc phước hạnh và loại truyện cổ tích ghi lại những người tốt dành chiến thắng, hạng người xấu phải thua cuộc, và chàng thành niên nghèo khó kia chiếm được đôi bàn tay của người đẹp mà anh ta đã giải cứu cho. Sự thể nhắc cho tôi nhớ tới lời lẽ bất tử của Hannibal Smith, đội trưởng Đội A, là người đã nói ở cuối sứ mệnh rất thành công: “Tôi thích như thế khi dự tính thành hình”.
Vì vậy dự tính đã đạt tới chỗ trọn vẹn.
Đức Chúa Trời kêu gọi Giôna.
Giôna bỏ đi.
Đức Chúa Trời sai giông bão đến.
Giôna đi ngủ
Những gã thủy thủ ném Giôna xuống biển.
Bão dứt.
Những gã thủy thủ thờ lạy Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời sai con cá lớn đến nuốt Giôna.
Giôna ở 3 ngày 3 đêm trong bụng cá.
Và đấy là chương 1.
Rồi Giôna đi đến thành Ninive.
Ông rao ra bài giảng có 8 chữ.
Toàn thành phố ăn năn.
Đức Chúa Trời động lòng
Đây là cơn phấn hưng vĩ đại nhất trong lịch sử.
Bạn sẽ tưởng Giôna rất hạnh phúc. Nhưng không phải vậy đâu!
Bạn không thể làm vui lòng một số người.
Cơn giận sai chỗ của Giôna
“Bấy giờ Giô-na rất không đẹp lòng, và giận dữ. Người cầu nguyện Đức Giê-hô-va rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi cầu xin Ngài, ấy há chẳng phải là điều tôi đã nói khi tôi còn ở trong xứ tôi sao? Vì đó nên tôi lật đật trốn qua Ta-rê-si vậy. Bởi tôi biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, giàu ơn, và đổi ý không xuống tai vạ. Hỡi Đức Giê-hô-va, vậy bây giờ, tôi nài xin Ngài hãy cất lấy sự sống tôi; vì về phần tôi, chết còn hơn sống!” (Giôna 4:1-3).
Tôi thấy rất ấn tượng bởi cách dịch của bản Kinh thánh NLT ở câu 1: “Sự thay đổi mọi chương trình như thế nầy làm cho Giôna phải chao đảo, và ông tỏ ra rất giận dữ". Tôi gạch dưới sự thay đổi mọi chương trình vì đấy là chìa khóa của Giôna 4.
Thay đổi mọi chương trình như thế nào vậy?
Sự thực cho thấy rằng Đức Chúa Trời sẽ chẳng còn hủy diệt thành Ninive nữa.
Thái độ của Giôna hoàn toàn rõ ràng ngay lúc ban đầu: “Lạy Chúa, con ổn thôi, bao lâu Ngài chuyển thẳng họ xuống địa ngục. Hãy kéo cần gạt, mở cửa bẫy ra, hãy làm bất cứ điều chi Ngài phải làm, chỉ cần đưa hết số người nầy thẳng xuống địa ngục”. Đấy là cách Giôna đã cảm nhận.
Sự thực cho thấy rằng Đức Chúa Trời đã tỏ ra lòng thương xót là “một tội trọng” đối với Giôna. Đấy là cách dịch cụ thể từ tiếng Hybálai nói tới “rất không hài lòng".
Khi Đức Chúa Trời tỏ ra ân điển rời rộng, đối với Giôna đó là một tội trọng.
Sau cùng, bây giờ chúng ta hiểu lý do tại sao Giôna lại chần chừ không đi đến thành Ninive ở chỗ thứ nhứt. “Bởi tôi biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, giàu ơn và đổi ý không xuống tại vạ" (câu 2). Đấy là phần tham khảo đến Xuất Êdíptô ký 34:6-7, một trong những câu nói tuyệt vời nhất trong Cựu Ước nói về bản tánh giàu ơn của Đức Chúa Trời.
Đây là sự trớ trêu của câu chuyện nầy. Giôna rất hài lòng với ơn thương xót khi ông tiếp nhận ơn ấy, song ông lại nổi nóng khi Đức Chúa Trời tỏ ra sự thương xót đối với thành Ninive. Một tác giả đã thốt ra lẽ thật theo cách nầy:
“Bạn có thể nói: bạn đã dựng nên Đức Chúa Trời theo ảnh tượng của bạn khi hóa ra Ngài thù ghét chính hạng người mà bạn đang thù ghét”.
Vì thế Giôna nói: “Tôi ước tôi được chết đi”. Hãy nói về một thái độ đau khổ, không tốt xem. Và đây là người của Đức Chúa Trời!
Trong bụng của con cá, ông sắp sửa gục chết và đã cầu nguyện: “Ôi Chúa ơi, xin cho con được sống”.
Giờ đây, sau sự đắc thắng cao trọng nhất của đời mình, ông xin: “Ôi Chúa, xin cho con chết đi”.
Chúng ta có thể đọc quyển sách nầy rồi hỏi: “Chúa ôi, Ngài sẽ làm gì về thành Ninive?” Nhưng câu hỏi thực lại như thế nầy: “Chúa ôi, Ngài sắp làm gì với Giôna?”
Đức Chúa Trời biết rõ cách xử lý với hạng tội nhân gian ác. Ngài cứu họ. Nhưng Ngài sẽ làm gì với các thuộc viên nhà thờ có tánh giận dữ, kiêu căng, tự mãn? Đấy là một nan đề to lớn hơn nhiều.
Đấy là điều tôi muốn nói khi tôi nói có một ít Giôna trong hết thảy chúng ta và nhiều Giôna trong hầu hết chúng ta.
Bài học khách quan của Đức Chúa Trời
Giờ đây Giôna rời thành Ninive rồi đi ra khỏi thành phố về phía Đông. Ông vẫn còn hy vọng Đức Chúa Trời sẽ sai lửa và diêm từ trời xuống tiêu diệt thành phố. Khi điều đó xảy ra, ông sẽ có chỗ ngồi hàng đầu để nhìn xem sự việc xảy ra.
Nhưng Đức Chúa Trời có những chương trình khác.
Ba việc xảy ra theo một trình tự ngắn, Đức Chúa Trời đã tạo ra hết mọi sự ấy:
Giêhôva Đức Chúa Trời đã sắm sẵn một dây dưa - câu 6.
Đức Chúa Trời đã sắm một con sâu - câu 7.
Đức Chúa Trời đã đã sắm sẵn gió cháy thổi từ phương Đông - câu 8.
Dây dưa là tốt lành vì nó cung ứng bóng mát cho Giôna. Con sâu là tồi tệ (trong mắt của Giôna) vì nó chích dây ấy đến nỗi héo. Ngọn gió đông rất là tồi tệ (trong mắt của Giôna) vì nó khiến cho ông mất đi chỗ ẩn núp.
Tuy nhiên, mọi sự nầy đều đến từ Đức Chúa Trời. Chính Đức Chúa Trời là Đấng đã sắm sẵn dây dưa cũng chính Ngài sai con sâu và ngọn gió Đông đến. Thắc mắc thực sự làm sôi sụt điều nầy lên: Liệu Giôna có sung sướng với Đức Chúa Trời chỉ khi Đức Chúa Trời làm cho ông được vui sướng? Ông sẽ làm gì khi Đức Chúa Trời không nhượng bộ theo mọi kỳ vọng của ông?
Có phải Giôna ăn năn không?
Tấn bi kịch nho nhỏ nầy làm dấy lên một thắc mắc mà tự quyển sách không thực sự trả lời: Có phải Giôna thực sự ăn năn không?
Lần thứ nhứt Đức Chúa Trời kêu gọi (Giôna 1), ông bỏ trốn. Lần thứ hai Đức Chúa Trời kêu gọi (Giôna 3), ông vâng theo. Vì vậy, câu trả lời là: “Có thể Dạ” nếu chúng ta thôi không đọc ở phần cuối của chương 3. Còn nếu chúng ta tiếp tục đọc tới phần cuối của chương 4, câu trả lời trở thành “Có thể Không” vì chẳng có câu nói nào cho thấy ở chương cuối bất kỳ dấu hiệu nào của sự ăn năn.
Có thể câu trả lời là Dạ và Không. Đức Chúa Trời không hề phán: “Hãy đi và có một thái độ đúng đắn”. Ngài chỉ phán: “Hãy đi và rao giảng cho thành Ninive”.
Điều nầy dẫn tôi tới chỗ kết luận trang trọng và đáng sợ. Có thể hoàn toàn vâng theo Đức Chúa Trời với một thái độ không tốt. Kỳ thực, điều nầy dường như mô tả Giôna từ đầu cho đến cuối. Không một chỗ nào cho thấy ông bằng lòng vâng theo Đức Chúa Trời từ chỗ vui vẻ trong Chúa và với lòng thương xót dành cho kẻ bị mất. Thậm chí trong bụng của con cá, khi ông dâng lên lời cầu nguyện long trọng ở chương 2, điều nầy giống như thể Đức Chúa Trời đã dồn ông vào trong góc kẹt, vì thế ông hướng lòng mình về phía Đức Chúa Trời vì ông chẳng có một sự lựa chọn nào khác được. Trong khi tôi nhìn nhận đấy là một việc rất người cần phải lo làm, sự thể không nói tích cực về tình yêu của ông dành cho Chúa.
Khi tôi suy nghĩ vấn đề hóc búa nầy, tôi nhớ lại lời lẽ của Phaolô trong Philíp 1:15-18 nói rằng có người lo rao giảng Đấng Christ từ chỗ tham vọng ích kỷ và từ các động lực xấu xa. Giờ đây, cho dù thế nào đi nữa, chúng ta biết rõ loại rao giảng ấy không thể là một việc tốt lành cho được. Nhưng sự việc đó dường như chẳng làm cho Phaolô phải bối rối bao nhiêu. Ông chỉ lấy làm vui khi Đấng Christ được rao giảng mà thôi.
Tôi kết luận từ chỗ nầy, chúng ta đôi khi (thường xuyên?) phục vụ Đấng Christ với các động lực khác hơn sự thanh sạch. Tôi nhớ cách đây nhiều năm đã bị sốc khi tôi nghe một vị Mục sư nói rằng ông hiếm khi làm điều chi đó trong đời mà không có loại động lực hỗn hợp. Tôi là một thanh niên khi ấy và chưa đủ khôn khéo trong những đường lối của con người. Giờ đây, tôi nhìn thấy vị Mục sư đó đang xưng ra một sự thực rất rõ ràng. Bên bờ nầy của thiên đàng ngay cả những việc tốt nhứt và hành động cao thượng nhất của chúng ta sẽ bị vấy bẩn với tư lợi. Giống như Tim Keller đã bình luận:
“Chúng ta phải học cách ăn năn tội tùy theo mọi tội lỗi khác của chúng ta và tùy theo mọi sự công bình của chúng ta – tội lỗi tìm cách trở thành Đấng Cứu Thế của chính mình”.
Chúng ta có thể bộc lộ điều đó theo một phương thức khác. Thay vì dán trên lưng mình các việc lành, chúng ta nên ăn năn về sự kiêu ngạo mà chúng ta có trong khi làm những việc lành đó ở chỗ thứ nhứt vì chẳng có Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ chẳng hề làm một điều gì lành cả đâu. Tôi muốn nói rằng ngay cả những việc làm “tốt nhứt” của chúng ta đều bị vấy bẩn bởi tội lỗi.
Cái điều đáng kinh ngạc, ấy là dễ làm việc đúng đắn vì lý do không đúng đắn mà vẫn được phước. Nhưng chúng ta không dừng lại ở đó vì Đức Chúa Trời không hề thỏa mãn với sự vâng phục chỉ ở bề ngoài. Ngài muốn chúng ta phải vâng phục từ tấm lòng, với sự vui vẻ mà không có lằm bằm. Ngài sẽ sai một dây dưa, một con sâu, và ngọn gió cháy để tỏ ra tình trạng tồi tệ bề trong của chúng ta hầu cho tấm lòng của chúng ta sẽ được biến đổi.
Một chú thích sau cùng về thắc mắc sự ăn năn của Giôna. Tôi thấy rất thú vị về vị tiên tri, và như thế rất xứng đáng. Nhưng câu chuyện nầy đến từ đâu chứ? Làm sao nó lại kết thúc trong quyển Kinh thánh? Chỉ có một người biết rõ hết mọi chi tiết. Và người đó quan tâm đủ để viết ra câu chuyện nầy.
Nếu Giôna thành thực về chuyến hành trình thuộc linh của mình, có lẽ sự tồn tại của quyển sách có ý nói rằng sau cùng ông đã ăn năn về thái độ tồi tệ của mình đối với Đức Chúa Trời và đối với dân sự mà Đức Chúa Trời vốn yêu thương. Rồi một khi quyển sách kết thúc với một câu hỏi, nghĩa là phần đáp ứng sau cùng không phải đến từ vị tiên tri mà là từ bạn và tôi.
Tấm lòng của Đức Chúa Trời được tỏ ra
“Còn ta, há không đoái tiếc thành lớn Ni-ni-ve, trong đó có hơn mười hai vạn người không biết phân biệt tay hữu và tay tả, lại với một số thú vật rất nhiều hay sao?" (câu 11).
Câu chuyện Giôna kết thúc không phải bằng một lời tuyên bố mà bằng một câu hỏi: “Còn ta, há không đoái tiếc thành lớn Ninive?”
Tất nhiên câu trả lời là Có.
Đức Chúa Trời vốn quan tâm đến “thành lớn” ấy, và vì lẽ đó Giôna cũng phải quan tâm đến nữa.
Bằng cách kết thúc với một câu hỏi chớ không phải bằng một lời công bố, quyển sách để vấn đề lại treo trong không gian.
Liệu chúng ta có tấm lòng của Đức Chúa Trời cho các thành Ninive trong thế giới của chúng ta không?
Hay chúng ta sẽ ghét họ giống như Giôna đã ghét thành Ninive?
Câu chuyện nầy nói với hết thảy chúng ta là những kẻ chưa dấn thân vào thế gian. Chúng ta muốn được ấm cúng và thoải mái, và giữ sao cho đẹp đẽ và gọn gàng bên trong bốn bức tường của nhà thờ. Có cách nhìn khác cho toàn bộ vấn đề nầy: Giôna có hai nan đề. Ở một mặt, nan đề của ông: ấy là ông chẳng có lòng dạ nào cho người thành Ninive. Song nan đề thực của ông còn sâu sắc hơn: Ông chẳng có chỗ nào cho một Đức Chúa Trời là Đấng đang hành động. Nan đề thực của Giôna là Đức Chúa Trời! Đức Chúa Trời của ông quả nhỏ nhoi, và đấy là lý do tại sao tấm lòng của ông quá nhỏ nhen.
Thật là thú vị, có phải không, vấn đề quan trọng nhất của Đức Chúa Trời không phải với một dân gian ác ở thành Ninive. Giờ phút họ nghe thấy sứ điệp, họ liền tin theo ngay. Ồ, họ sống thực sự rất gian ác – chắc chắn về sự ấy. Nhưng Đức Chúa Trời chẳng có nan đề nào với họ cả. Đây là một lối suy nghĩ thật nghiêm túc có trong sách Giôna, những người theo tà giáo mau mắn tin hơn là người của Đức Chúa Trời. Đó là sự thực về các thủy thủ tà giáo ở chương 1 và của người thành Ninive ở chương 3.
Đôi khi chúng ta nói (theo cách bạo dạn) rằng cả thế gian sẽ đi địa ngục. Như một vấn đề rất thực, đấy là sự thực. Thế gian sẽ đi địa ngục. Nhưng đấy chẳng phải là vấn đề.
Vấn đề với thế gian không phải là thế gian.
Vấn đề với thế gian là Hội thánh.
Vấn đề không phải là sự vượt mức của tội lỗi mà chúng ta đang nhìn thấy ở chung quanh chúng ta. Vấn đề ấy là chúng ta đang chạy theo ngõ khác để chúng ta không phải yêu thế gian mà Đức Chúa Trời yêu thương. Vấn đề không phải là sự gian ác gớm ghiếc mà chúng ta mau mắn xét đoán. Vấn đề ấy là chúng ta không cầu nguyện cho những người đang sống trong tình trạng gian ác mà chúng ta nói chúng ta ghét bỏ. Tội lỗi của họ đã khiến họ ra ghê tởm đối với chúng ta nên chúng ta thậm chí không buồn cầu thay cho họ.
– Nan đề quan trọng nhất của Đức Chúa Trời không phải là tội nhân ở ngoài kia đâu.
– Nan đề quan trọng nhất của Ngài là thánh đồ ở trong nầy nè.
Chúng ta sống y như Giôna nhiều hơn chúng ta dám nhìn nhận. Đấy là lý do tại sao chúng ta bật cười và rồi chúng ta đi lòng vòng. Có nhiều Giôna ở bên trong hầu hết mọi người chúng ta.
Ba bài học kết thúc
Chúng ta hãy gói ghém phần nghiên cứu sách Giôna với ba bài học đem lẽ thật vào trong tấm lòng của chúng ta.
A. Đức Chúa Trời yêu thành Ninive!
Ninive đang ở đâu ngày nay? Ninive là Philadelphia. Ninive là Luân đôn. Ninive là người lân cận sát cửa nhà bạn, là người bạn không ưa thích, bạn không để ý gì đến sân nhà người, họ tạo quá nhiều sự ồn ào, con cái của họ cứ rắc rối luôn. Ninive là ông chủ của bạn, là kẻ hay gằn giọng. Ninive là gã ở phòng bên hay người phụ nữ dưới hành lang kia. Nàng sống như một bà hoàng phim truyền hình vậy. Hãy nghĩ đến cả thế giới đang nói về nàng. Nàng là Ninive của bạn đấy.
Ninive là người chồng trước của bạn, rất dễ hiểu song thật khó yêu đối với bạn. Ninive là người vợ cũ của bạn, là người mà bạn không muốn gặp lại. Ninive là người lân cận theo đạo Hồi và chủ nhà băng người Sikh và thợ làm tóc của bạn là người đang sống với người chồng thứ ba kia của nàng ta (hay là người chồng thứ tư của nàng? Ai biết được?)
Bạn thấy đấy, Ninive không những là một địa điểm. Ninive là một biểu tượng cho sự tụ tập người thế gian. Bất cứ đâu bạn thấy có người ta, ở đó bạn thấy Ninive trong mọi nét huy hoàng, quyền lực, vinh quang, tham lam, tánh hung bạo và điều ác. Mọi thứ ở đó, đem trộn lẫn với nhau, kẻ tốt người xấu, người sáng láng và kẻ tối tăm.
Hãy nhìn quanh xem, hỡi con cái của Đức Chúa Trời! Bạn đang sống trong thành Ninive, bạn đang lao động trong thành Ninive, bạn đang sống mọi cuộc sống của mình trong và quanh “thành lớn” ấy. Không một ai có thể tránh né được nó.
Sứ điệp rất rõ ràng: Đức Chúa Trời vẫn cứ yêu thương thành Ninive!Ngài vẫn cứ yêu thương hạng người lo liệu cuộc sống của họ trong thành lớn đó. Ngài yêu thương hàng ngàn người đông lúc nhúc họ đang lao động nhiều giờ mỗi ngày. Ngài yêu thương những hội đoàn thương mại lo buôn bán sản xuất trong lòng thành phố.
Đôi khi chúng ta chỉ nhìn thấy sự gian ác và suy nghĩ “Đức Chúa Trời phải ghét bỏ thành phố nầy”. Không, Đức Chúa Trời yêu thương thành phố nầy và dân sự nầy. Chẳng một điều gì họ có thể làm khiến cho Ngài thôi không yêu thương họ nữa. Ngài nhìn thấy tất cả tội lỗi – không một thứ chi nhỏ nhặt nhất có thể tránh thoát được tầm nhìn của Ngài – nhưng việc ấy không xoay chuyển tấm lòng yêu thương của Ngài đi được.
Đức Chúa Trời cứ yêu thương thành Ninive!
B. Đức Chúa Trời vẫn cứ bằng lòng làm bất cứ điều gì để đưa bạn đến với thành Ninive!
Phần Giôna, chỉ phải ở trong bụng của một con cá lớn ba ngày ba đêm. Đức Chúa Trời phải làm gì để buộc bạn vâng theo Ngài?Các nhà thờ của chúng ta đầy dẫy với những Giôna hiện đại, họ đi nghỉ ngơi ở Tarêsi. Có lẽ bạn là một trong số họ. Có lẽ Đức Chúa Trời đã phán với bạn và bạn đã nói: “Con không nghĩ con có thể làm được việc ấy”. Nếu thực vậy, tôi đã nhận được tin tốt và tin xấu cho bạn đây: Những tin tức tốt lành là: Đừng lo lắng về cơn giông bão đang ở trên đường chân trời. Còn các tin xấu là: Bạn nên khởi sự lo lắng về con cá lớn kia kìa!
Có một bài hát Tin Lành xưa có ghi dòng nầy: “Ngài không khiến bạn phải đi ngược lại với ý mình, Ngài khiến cho bạn phải bằng lòng đi”. Rất thực là dường nào. Đức Chúa Trời không ép buộc bạn phải đi đến thành Ninive, nhưng Ngài sẽ khiến đời sống bạn ra khốn khổ cho tới chừng bạn quyết định tiếp tục sứ mệnh của chính bạn.
Ngài chỉ khiến cho bạn bằng lòng ra đi.
C. Ninive đang cần đến bạn.
Hãy suy nghĩ điều nầy xem. Vì mọi sự độc dữ, tàn bạo tội lỗi của nó, Ninive đã sẵn sàng xây lại với Đức Chúa Trời. Dân sự không biết điều nầy đâu, họ không ý thức được về nhu cần của họ, và họ chẳng có ý tìm kiếm Đức Chúa Trời nữa. Nhưng Đức Chúa Trời là Đấng nhìn thấy mọi sự biết rõ rằng thành phố gian ác nầy cần được hướng dẫn và sẵn sàng xây lại với Ngài. Nếu Ngài muốn tìm kiếm một người – người hợp lẽ với sứ điệp đúng đắn – là người dám đi tới đó và phân phát sứ điệp của Ngài.
Giôna là người của Đức Chúa Trời dành cho thành Ninive!
Thế gian thì đầy dẫy với những thành Ninive ngày nay . . . và Đức Chúa Trời vẫn đang tìm kiếm ai đó để đi đến đấy.
Ninive trước hết là một thành phố.
Nó cũng đứng thay cho các thành phố lớn của thế gian.
Nhưng Ninive còn riêng tư hơn thế. Nó đứng thay cho . . .
+ địa điểm mà chỉ có bạn mới có thể đến với.
+ người mà bạn có thể tiếp cận.
+ cơ hội mà chỉ có bạn mới có thể điền vào.
Bạn đã có một Ninive trong đời sống của bạn lúc bây giờ. Có thể đó là một người bạn nơi bạn làm việc. Có thể đó là nhóm mà bạn hay lui tới sau khi tan trường. Có thể đó là những người lân cận dưới phố, hay có thể đó là mấy người nữ trong nhóm PTA hay mấy gã trong đội bowling của bạn. Ai biết được? Ninive của bạn có thể là chồng hay vợ của bạn hoặc thậm chí con cái đang lớn lên của bạn. Ninive của bạn có thể là ai đó bạn nhìn thấy cách xử sự của họ đã kích thích bạn tới chỗ giận dữ hay cay đắng. Ninive của bạn có thể là một công việc mới trong một thành phố mới hoặc một ngôi nhà trên một con đường mới. Ninive hoàn toàn đứng thay cho bất kỳ phần nào trong ý chỉ của Đức Chúa Trời mà bạn sợ phải đối diện với.
Bạn sợ phải đi tới . . . nhưng Đức Chúa Trời muốn bạn tới đó.
Bạn sợ phải nói tới . . . nhưng có nhiều người họ cần phải nghe những gì bạn phải nói.
Bạn sợ phải dịch chuyển . . . nhưng Đức Chúa Trời phán: “Hãy tin ta”.
Ninive đang kêu gọi bạn hôm nay . . .
Bạn sẽ làm gì với sự kêu gọi đó?
Đức Chúa Trời muốn bạn có mặt trong thành Ninive . . .
Nhưng bạn không muốn đi.
Thay vì thế bạn đi qua thành Tarêsi . . .
Tốt đấy, song hãy coi chừng con cá lớn kia.
Thế gian vốn độc ác và . . .
Liệu bạn có nói khác đi không?
Dân chúng vốn độc dữ . . .
Liệu bạn có nói cho họ biết về tình yêu của Đức Chúa Trời không?
Bạn nói: “Tôi không muốn đi”.
Đức Chúa Trời phán: “Ta chỉ khiến người bằng lòng ra đi thôi”.
Ở điểm nầy, tôi được nhắc nhớ về chuyện buôn bán một chiếc xe bị hư hỏng, và người bán nói: “Bạn có thể lái chiếc xe nầy thật dễ dàng, hoặc bạn có thể lái chiếc xe nầy theo cách khó nhọc”, mục đích là giảm giá so với công tác sửa chữa. Ở một mặt, đấy là những gì Đức Chúa Trời đang phán dạy trong sách Giôna. Chúng ta có thể lái chiếc xe nầy thật dễ dàng hoặc chúng ta khó mà lái nó, nhưng chúng ta sẽ làm điều nầy vì tấm lòng cao cả bao la của Đức Chúa Trời. Ngài sẽ không ngồi yên trong khi con cái Ngài bất tuân đối với Ngài.
Bạn có thể nói: “Tin Lành ở đâu trong câu chuyện nầy?” Tôi trả lời rằng Tin Lành có ở khắp nơi trong câu chuyện. Đấy là lý do tại sao chẳng có một dấu hiệu nào khác hơn dấu hiệu của tiên tri Giôna (Mathiơ 12:39-40). Và có Đấng lớn hơn Giôna đang ở đây (Luca 11:32). Vì Đức Chúa Trời yêu thương thành Ninive đến nỗi Ngài đã ban Con độc sanh của Ngài hầu cho hễ ai sống trong thành Ninive tin theo Ngài sẽ không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
Bạn, Giôna
Thomas Carlisle đã viết một bài thơ có đề tựa: “Bạn, Giôna”. Hai khổ sau cùng viết như sau:
Còn Giôna đi len lén
Đến chỗ bóng mát kia
Rồi chờ đợi Đức Chúa Trời
Đến quanh đó
Đến với lối suy nghĩ của ông.
Đến chỗ bóng mát kia
Rồi chờ đợi Đức Chúa Trời
Đến quanh đó
Đến với lối suy nghĩ của ông.
Còn Đức Chúa Trời thì vẫn chờ đợi
Những Giôna
Trong ngôi nhà tiện nghi của họ
Đến quanh đó
Đến với lối yêu thương của Ngài.
Những Giôna
Trong ngôi nhà tiện nghi của họ
Đến quanh đó
Đến với lối yêu thương của Ngài.
Lạy Cha, xin mở rộng tầm nhìn của chúng con để nhìn xem thế gian giống như Ngài nhìn xem nó. Làm ơn khiến chúng con ít giống Giôna và giống Chúa Jêsus nhiều hơn. Xin ban cho chúng con lòng quan tâm tươi mới hơn đối với những người chúng con gặp gỡ. Xin làm mới lại trong chúng con đối với những người tự nhiên trở nên gớm ghiếc đối với chúng con. Lạy Chúa, hãy thực hiện một cuộc giải phẩu tấm lòng thiêng liêng rồi thay thế cơn giận, nỗi sợ và sự lưỡng lự bằng tình yêu thương của Ngài. Nguyện Đức Thánh Linh đầy dẫy chúng con với lòng thương xót chơn thật trong từng mảng linh hồn của con. Xin ban cho chúng con những giọt nước mắt của Ngài cho những người Ninive ở chung quanh chúng con, và ban cho chúng con tấm lòng ra đi vui vẻ với Những Tin Tức Tốt Lành. Chúng con cầu nguyện trong danh của Chúa Jêsus, Amen.